Khi màn đêm vừa buông
mưa vừa tuôn ở trên mái hiên
em vẫn cứ uống
Sương còn vương hàng
trăm nỗi đau như kéo em xuống
nơi vực sâu tận cùng
trái tim khô cằn sỏi đá
Chân trời xa vắng đưa
con tim em đi về đâu
Sóng xô muồn trùng
đẩy đưa tháng năm yêu lần đầu
Chưa từng cho phép suy tư
em không cho mình đau
Nhưng sâu trong thâm
tâm trái tim em đang
không ngừng nhỏ máu
Vì lỡ say trong một vòng tay ai
dành cả tương lai
đổi lấy nỗi buồn
Từ đó em không
còn cần ai thương
giọt sầu ai vương
nước mắt em tuôn
giữa đêm dài
Màn đêm ôm lấy em
giữ em trong giấc mộng
ngày còn ấm êm
Một hàng mi lấm lem
ngả lưng bên nỗi buồn
chẳng thể đong đếm
Chân trời xa vắng đưa
con tim em đi về đâu
Sóng xô muồn trùng
đẩy đưa tháng năm yêu lần đầu
Chưa từng cho phép suy tư
em không cho mình đau
Nhưng sâu trong thâm tâm
trái tim em đang
không ngừng nhỏ máu
Vì lỡ say trong
một vòng tay ai
dành cả tương lai
đổi lấy nỗi buồn
Từ đó em không
còn cần ai thương
giọt sầu ai vương
nước mắt em tuôn
giữa đêm dài